Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Chuyện đời cô bé sống kiếp nô lệ dục tình từ năm 7 tuổi

Khi mới lên 7 tuổi, Sreypov Chan bị bán cho một lầu xanh ở Phnom Penh, Thủ đô Campuchia và tại đây cô bé đáng thương ấy đã phải sang trọng thời gian địa ngục với kiếp sống nô lệ dục tình. Cay đắng hơn, người đẩy cô xuống vũng lầy khổ cực lại chính là mẹ ruột.

Sreypov tại quê nhà.
Chuyện đời Sreyposv có thể là một câu chuyện gây sốc, nhưng đó không phải chỉ là câu chuyện của một mình cô. Trên toàn thế giới bây chừ đang có hơn 12.0000 người cũng là nạn nhân của tình trang lạm dụng tình dục và lao động hiếp dâm. Theo như báo cáo của Cục chống buôn lậu Mỹ năm 2009, thì buôn bán người là một ngành kinh dinh thu về khoảng 32 tỷ USD trên toàn cầu.

Trong nhiều năm phiêu bạt trong lầu xanh, những tay chủ độc ác đã buộc cô bé phải làm quen với công việc của một gái mại dâm. Như những thiếu nữ khác, cô bé Sreypov phải quan hệ với 20 người đàn ông mỗi ngày. Nếu Sreypov không đáp ứng được hoặc có bất cứ diễn đạt kháng cự hay chạy trốn, cô sẽ bị hành tội theo những cách mọi nhất về cả thân xác và tâm hồn.

Thống khổ là vậy nhưng Sreypov vẫn được coi là một trong những người may mắn. Khi 10 tuổi, cô đã xoay sở tìm cách để thoát ra khỏi nhà thổ và bắt đầu một cuộc sống mới. Khi được hỏi về dĩ vãng đớn đau, cô đã sẵn sàng mở lòng để kể về câu chuyện của đời mình, về quãng thời gian làm nô lệ, về hành trình trốn khỏi nhà thổ và cả về cái quá cố khuất tất ấy nữa.

Nói về trường hợp của Sreypov, người ta tự hỏi: Không thể hiểu tại sao chính bác mẹ lại có thể nhẫn tâm bán con gái mình làm nô lệ tình dục như vậy. Họ không còn chút hy vọng nào về cuộc sống ngày mai của con em mình. Họ sợ con họ lớn lên còn khổ hơn.

3 năm trước, Sreypov đến Mỹ, chuyến đi đầu tiên ra khỏi sơn hà Campuchia ở tuổi 17. Rất chốc, cô không dám nhìn thẳng vào những người mà cô gặp. Có nhẽ những nỗi ám ảnh về một dĩ vãng đáng sợ vẫn còn quanh quẩn trí não. Một người bạn đồng hành kể lại: “Sreypov không dám tin rằng con người ở đây lại có thể thân thiện với cô ấy đến vậy”.

Những ngày tháng đáng quên

Xúc động trước thế cuộc đầy biến cố của Sreypov, một phóng viên người Mỹ đã quyết định làm một chuyến du lịch đến Campuchia để giải đáp cho câu hỏi của mình. Dưới đây là những dòng tâm tình về chuyến đi đầy trải nghiệm ấy:

Ảnh minh họa.

"Từ trên phi cơ nhìn xuống, Campuchia trông như thể bị chìm trong bùn lầy, giờ đang là mùa mưa và phi cơ của chúng tôi phải xuyên qua những đám mây đen như than, rồi đáp xuống đường băng ở Phnom Penh với một tiếng nổ chói tai. Trên mặt đất, chiếc taxi của tôi phải cày qua những con phố bị ngập lụt, trông chúng như những con sông, cồng kềnh với những chiếc xe kéo cơ giới.

Xuống một con đường đất hẹp ở giữa tỉnh thành, rồi leo lên một chiếc cầu thang quành hình xoáy ốc đến phòng của Sreypov, giờ đây là một cô gái hai mươi căng đầy sinh khí. Căn phòng tuềnh toàng và có chút gì đó hoang lạnh như chính quá vãng mà cô đang sợ hãi.

Cô ngồi trên giường và bắt đầu câu chuyện cuộc sống của mình, với sự trợ giúp của một người thông dịch tên là Chanthan Roeurn. Cô buồn tủi và nhớ lại một tuổi thơ hạnh phúc, có bác mẹ yêu thương, năm anh chị em, và một ngôi nhà ở huyện Koh Thom, nơi gia đình cô sở hữu một cánh đồng lúa bạt ngàn.

Khi Sreypov 5 tuổi, cha cô mất. Đó cũng chính là bước ngoặt thế cuộc cô, người mẹ kia đã bán Sreypov cho một gia đình khác theo kiểu làm công. Thời gian đó, cô bé ấy không đủ nhận thức để thấy được mai sau mịt mù đang đợi. Và cứ thế, cô bị kéo tụt xuống sình lầy mà không có chỗ bám víu.

Cô bị bán từ nhà này sang nhà khác như một món hàng và rồi “địa ngục trần gian”, nơi lầu xanh là điểm dừng chân rút cuộc của Sreypov. Nước mắt đầm đìa, Sreypov nói: “Tôi bị nhốt trong căn phòng tối mò mò và ẩm thấp với nhiều sâu bọ bò qua lại. Tôi đã khóc, nắm để đập cửa nhưng tuồng như tuyệt vọng. Và đêm đầu tiên của cô trong nhà thổ đã trôi qua như vậy…".

Còn nữa!

Hồng Duy

Theo Infonet