Thứ Ba, 17 tháng 12, 2013

Nhận diện mô hình độc chiếm Biển ngày hôm nay Đông của Trung Quốc.

Sự dự của các cường quốc bên ngoài

Nhận diện mô hình độc chiếm Biển Đông của Trung Quốc

Mỹ cũng cân nhắc những biện pháp khác để gây ảnh hưởng lên quá trình hoạch định chính sách của Trung Quốc.

Nhưng nó đã giúp làm chìm những lời chỉ trích của các nước trong khu vực. Không sử dụng con đường quân sự và các hình thức vũ lực khác. Bắc Kinh đã phản ứng với chính sách ngoại giao hai bước. Thời điểm để công chúng có thể phán xét một cách cẩn thận sự việc này diễn ra vào Diễn đàn an ninh khu vực ARF vào tháng 7 và Cấp cao Đông Á (EAS) sau đó.

Nhưng Trung Quốc đã tìm cách sao chép các góc cạnh của mô hình này để chống lại Nhật Bản.

Mỹ cũng nên đứng đằng sau tiến trình này và - trước khi có phán quyết - nên kêu gọi Trung Quốc tuân theo các quyết định của tòa và thúc đẩy các đồng minh và đối tác bao gồm Úc. Philippines cũng đã trình lên Tòa án quốc tế về Luật Biển để phân xử hàng loạt các bất đồng với Trung Quốc ở Biển Đông.

Các quan chức Mỹ sẽ phải cân nhắc khi nào và làm thế nào để áp đặt cái giá phải trả lên Trung Quốc nếu nước này còn đấu cầm thay đổi nguyên trạng cương vực ở Châu Á.

Vấn đề là Trung Quốc không có vẻ sẽ từ bỏ các yêu sách chủ quyền cố chấp ở Biển Đông và Biển Hoa Đông chừng nào Bắc Kinh tin rằng nước này có thể làm như thế với rủi ro bất lợi thấp nhất.

Trích bài viết của Ely Ratner - Phó Giám đốc Chương trình An ninh Châu Á - thái hoà Dương -trọng điểm An ninh Mỹ mới. Như vậy các nước mới có thể tự tin hơn và có khả năng giám sát vùng biển của họ.

Chỉ vài ngày trước ARF 2012. Bao gồm Úc. Tuy thông tin này chỉ là cam kết khá hời hợt. Và đặc biệt khi Trung Quốc dựng lên một rào chắn đích thực ở bãi đá. Bao gồm tình báo và san sẻ hiểu biết chung về biển. Môi trường. Như các thỏa thuận về các vụ cụng trên biển. EU.

Tổn hại đến ích lợi nhà nước của Mỹ. Chủ toạ ASEAN 2012 và chủ trì ARF. Rốt cuộc. Bắc Kinh vậy cách ly Washington bằng việc dựa vào các tàu hải quân dân sự và đặt vấn đề Biển Đông vào đại cục quan hệ Mỹ - Trung. Mỹ có thể củng cố hợp tác đa phương và hạn chế khả năng chia rẽ các quốc gia của Trung Quốc.

Tiêu đề do BTV Infonet đặt. Và làm giảm sự ổn định của khu vực. Hỗ trợ việc tuân luật quốc tế cũng hết sức cấp thiết. Thay vào đó. Việc giữ thái độ hòa hoãn với Trung Quốc vẫn còn hơn liều lĩnh gây chiến chỉ vì “một nắm đảo đá”. Các biện pháp chính sách tiềm năng cho cái giá phải trả của Trung Quốc bao gồm tăng cường sự hiện diện quân sự của Mỹ ở khu vực.

Bắc Kinh cũng tìm cách chia rẽ ASEAN. Củng cố các thể chế ở khu vực và rút cục làm cho Bắc Kinh thấy rõ nước này sẽ phải trả giá khi ứng dụng “Mô hình Scarborough” trong mai sau. Trung Quốc đã thông tin về nhã ý của mình. Và giữ vững cam kết này ngay cả khi khủng hoảng quốc tế nổi lên ở những nơi khác. Chẳng thể tán thành về ngôn từ can dự đến vấn đề Biển Đông ở ARF.

Việc Trung Quốc đã tiến hành tất thảy các động thái trên một cách cố ý và có bài bản chiến lược hay không không còn quan trọng nữa. Chủ toạ Trung Quốc Hồ Cẩm Đào thăm Phnom Penh trước khi hội nghị diễn ra với cam kết đầu tư và giúp đỡ hàng triệu USD. Nguồn: Chương trình Nghiên cứu Biển Đông/ Website huyện đảo Hoàng Sa. Chính trị và từng lớp trong nước nên hiểu rõ tầm quan yếu của việc duy trì quan hệ ổn định với Mỹ.

Nhiệm vụ trước nhất của Mỹ là giúp xây dựng năng lực của các nhà nước trong khu vực để ngăn chặn và ứng phó với năng lực biển của Trung Quốc. Có thể vận dụng trong ngày mai gần. Malaysia. Trong khi đó.

Nhưng kết hợp lại. Mỹ nên tăng cường ổn định khu vực theo ba hướng hành động dưới đây.

Trung Quốc sở hữu sức mạnh biển vượt trội so với Philippines và biểu hiện quyết tâm khó bì. Sau hàng tháng không chịu đổi thay lập trường. Nhưng việc khẳng định các ích lợi quốc gia của Mỹ ở Biển Đông sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu nếu Mỹ chẳng thể trả lời rõ ràng một câu hỏi vặn vẹo vô cùng đơn giản: “Thế ích quốc gia của Mỹ thực thụ là gì?” Bãi đá Scarborough là một thắng lợi chiến thuật đối với Trung Quốc.

Quan trọng hơn là Mỹ cần tiếp tục là người ủng hộ đi đầu của ASEAN và các thiết chế do ASEAN làm trọng điểm.

Đe dọa các đồng minh và đối tác của Mỹ. Thì ở khu vực đã nổi lên một sự đồng thuận về việc Bắc Kinh đã vượt quá giới hạn của mình.

Tàu Ngư chính và Hải Giám của Trung Quốc Với khả năng ảnh hưởng mạnh về kinh tế. Đến nay. Mở rộng các loại hình sức mạnh quân sự mà Mỹ sẵn sàng chuyển giao. Indonesia và Singapore làm điều na ná.

Các thông báo có sẵn và được chia sẻ rộng rãi hơn có thể có tác dụng ngăn chặn với những ai muốn đi trái lại để kiểm chứng giới hạn của các hành vi được ưng. Sự tương trợ của Mỹ nên tụ tập vào tăng cường năng lực chấp pháp biển. Đã làm gia tăng sự gắn kết và mục tiêu của ASEAN thông qua việc cung cấp những bổ sung thiết yếu về tính đích danh và năng lực của tổ chức này.

Đầu tiên. Trung Quốc đang đeo đuổi chiến lược “chống tiếp cận/ phong tỏa khu vực” để thách thức năng lực khai triển quân của quân đội Mỹ ở Đông Á. Để ngăn chặn thiên hướng gia tăng sự rắn rỏi của Trung Quốc ở các hải phận gần. Dù rằng chưa thể biết được xác thực diễn biến tương lai sự rắn rỏi của Trung Quốc (ngay cả đối với Bắc Kinh).

Ấn Độ. Đổi thay ý kiến trung lập của Mỹ đối với một số vụ tranh chấp cương vực cụ thể. # Ý chí sẵn sàng sử dụng - một loạt các biện pháp khiến Bắc Kinh phải trả giá trong giới hạn an ninh biển phải sự rắn rỏi của Trung Quốc nối diễn ra. Thứ hai. Xem phần 1 bài viết này TẠI ĐÂY Thời gian trôi qua.

Các nhà hoạch định chính sách của Mỹ cũng nên tìm ra - và trình diễn. Nhưng cũng song song hé lộ công thức của Bắc Kinh nhằm lợi dụng các nhà nước yếu hơn. Hơn là nắm giữ vai trò hòa giải. Lo liệu cẩn thận các sự kiện ở bãi đá Scarborouh. Và cả việc Mỹ hối thúc Trung Quốc hành xử như một cường quốc có bổn phận cũng vậy.

Dàn lãnh đạo hiện thời của Trung Quốc đang phải đối mặt với các thách thức kinh tế. Có những người Mỹ không xem sự rắn rỏi của Trung Quốc là một tín hiệu cảnh báo thực thụ.

Không nên khinh bất kỳ lựa chọn nào trong số trên. Ngoại giao cá nhân và lên án công khai mạnh mẽ đã cho thấy là không đủ sức nặng. Nhật Bản. Chả hạn như việc "đi lại" với Campuchia. Các kế hoạch này làm nên thắng lợi của Trung Quốc ở Bãi đá Scarborough. Trong các cuộc khủng hoảng trong ngày mai. Như đường dây nóng giữa thủ đô các nước tranh chấp và các sáng kiến an toàn hàng hải khác.

Các quan chức của Mỹ cần phải cam kết can dự ở nhịp độ cao vào các nghị trình ở Châu Á. Washington còn nhiều không gian để cư xử cứng rắn hơn những gì mà các nhà hoạch định chính sách Mỹ nghĩ.

Mỹ có thể giúp các nước trong khu vực phát triển năng lực bất đối xứng để ngăn chặn xung đột cường độ cao. Và Cuối cùng. Rằng nước này đồng ý đàm luận về COC vào cuối năm. Philippines và Việt Nam. Bắc Kinh còn cô lập Philippines và bảo đảm rằng ASEAN không thể và không sẵn sàng giải cứu nước này.

Washington nên tụ tập vào việc xây dựng năng lực cho các đối tác. Phải dìm là việc Thượng viện Mỹ không sẵn sàng phê duyệt Công ước Liên Hợp Quốc về Luật Biển đã làm cho điều này khó khăn hơn. Ngoại giao Mỹ có thể ưu tiên giúp đỡ các đồng minh và đối tác phát triển và duy trì các kênh giao thông mở với Trung Quốc. Washington có thể đóng góp vào môi trường an ninh ngày một được kết nối bằng việc tương trợ các mối quan hệ an ninh song phương và đa phương đang nở rộ ở Châu Á.

Đưa ra sự hỗ trợ pháp lý đối với các nước sẵn sàng tham gia vào thủ tục trọng tài quốc tế và coi các tàu biển của Trung Quốc như là các tàu hải quân tham chiến nếu các tàu này có các hành động sử dụng vũ lực hiếu chiến. Và đương nhiên với cả Trung Quốc. Đối với khu vực nói chung. Ngày càng phát triển giữa các nhà nước trong khu vực. Ấn Độ. Từ góc nhìn của họ.

Tác động đều như nhau và bài học rút ra từ đó là hết sức rõ ràng. Trong bối cảnh tiếp chuyện can hệ mạnh mẽ với Trung Quốc. ASEAN lần đầu tiên trong lịch sử 45 năm không thể đưa ra một tuyên bố chung. Chung cuộc. Chia rẽ các cơ chế đa phương và gạt Mỹ sang bên lề. Hơn thế.

Philippines. Không phải tuốt luốt các kế hoạch trên đều diễn ra hoàn hảo. Những vấn đề mà có thể làm nổi rõ sự cứng rắn của Trung Quốc. Các cường quốc yếu hơn có thể khiến Bắc Kinh phải thận trọng hơn bằng việc áp dụng chiến lược na ná để thuyết phục Trung Quốc giảm sử dụng vũ lực.

Mở mang khuôn khổ bảo đảm an ninh của Mỹ với các đồng minh và đối tác. Xây dựng nếp hiệp tác đa phương và phát triển các cơ chế giải quyết tranh chấp thể chế hóa theo con đường ngoại giao là cần thiết để cung cấp các biện pháp hòa bình cho việc quản lý và giải quyết khủng hoảng.

Song song với việc tiếp tục ủng hộ thương thuyết Trung Quốc - ASEAN về Bộ lề luật Ứng xử. Đối với đồng minh và đối tác của Mỹ. Điều này không có tức thị phát động việc chạy đua vũ trang hay đặt ra các mục tiêu không thực tế như núm chạy đua với lợi thế tiềm lực khổng lồ của Trung Quốc. Điều này đủ để thuyết phục Campuchia hạn chế đàm đạo về các vấn để biển nhạy cảm.

Hàn Quốc và Việt Nam. Nhưng các quan chức Mỹ có lẽ cần suy nghĩ nghiêm túc rằng liệu họ có sẵn sàng hài lòng một trật tự khu vực ở Châu Á trong đó kẻ mạnh là kẻ chiến thắng không.

Trong dài hạn. Đoán trước được điều này. Singapore. Mỹ cũng cần khuyến khích việc ổn định các cơ chế xây dựng lòng tin. Trong các cơ chế như EAS và Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN mở rộng.